DĨ VÃNG - Dã Quỳ Vàng
Thứ Hai, 21 tháng 10, 2013
DÃ QUỲ
Dã quỳ chẳng có mùi hương
Chỉ có một sắc bên đường ngẩn ngơ
Dã quỳ xanh thắm trong mưa
Đến khi đông chớm bất ngờ rực lên
TRÁCH MƯA
Em chẳng muốn hờn đâu
Yêu thương trách chi nhau?
Chỉ vì anh xa quá
Mưa cứ da diết sầu.
Em chẳng muốn giận đâu
Chẳng qua là rất nhớ
Mưa vẫn như muôn thuở
Rả rích hoài khôn nguôi!
Mưa, mưa ơi đừng rơi
Để người không lạc lối
Mưa rơi nhiều bối rối
Làm em thành hờn ghen!
HOA DÃ QUỲ
Có một ngày đông, có một ngày đông
Ấm áp tâm hồn niềm vui nho nhỏ
Cuộc sống bừng lên màu hoa quỳ nở
Ta muốn gọi em là một nhành vàng.
MÙA ĐÔNG CỦA ANH
Thu qua rồi anh nhé
Xin anh đừng thẩn thờ
Hằng đêm trong giấc mơ
Có em về thủ thỉ...
Thu nhẹ nhàng rất khẽ
Đi qua tự bao giờ
Anh ơi đừng luyến tiếc
Bởi em luôn cận kề...
Dẫu mùa đông đã về
Bên nhau ta ấp ủ
Dịu dàng cùng muôn thuở
Em chính là mùa thu!
Thứ Sáu, 11 tháng 10, 2013
NHỚ PHÚT GIÂY THƯ GIÃN CỦA ĐẠI TƯỚNG
( Hôm nay bắt đầu để tang Bác)
Dòng Kiến Giang xanh, xanh mãi một màu
Đang trầm mặc chúng kiến một nỗi đau
Câu hò lắng sâu ru Người vào giấc ngủ
Vòng tay dịu dàng ấp ủ đứa con yêu...
ĐỪNG BAO GIỜ NHÉ
Đừng bao giờ...để rồi sau tiếc nuối
Nhìn bóng ai xa khuất cuối chân trời
Đừng bao giờ...để tim mình đau nhói
Vì một lần ta đã lỡ buông lơi...
Bài đăng mới hơn
Bài đăng cũ hơn
Trang chủ
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)