Chủ Nhật, 29 tháng 4, 2012

TÂN MỸ

Nghĩ về Anh, nghĩ  về Anh
Mơ hay thực cũng không đành trong em

Anh đưa tôi về nơi Tân Mỹ
Tôi bàng hoàng như tỉnh như say
Anh im lặng hóa thành xa cách
Chỉ mình tôi dại dột ngất ngây.

Tôi bé nhỏ mà không gian rộng lớn
Chẳng mong gì chạm với được tầm tay
Quay nhìn anh vẫn trầm ngâm như thế
Tôi bơ vơ nên chẳng nói thành lời.

Sợ tiếng chân làm tan ảo mộng
Sợ câu nói bật ra anh sẽ hững hờ
Cứ giấu kín bao nhiêu hờn tủi
Tôi lang thang đi nhặt nhạnh hư vô.

Sao không tin rằng đây là thực
Sao không nghĩ rằng đó chỉ là mơ?
Đêm trăng, nước triều lên - sóng vỗ
Tôi ngập ngừng giữa Tân Mỹ và Anh!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét