Chủ Nhật, 10 tháng 6, 2012

DÃ QUỲ

Ai đã từng nếm gió Tây Nguyên
Những đàn ngựa hồng hoang lồng bất tận
Ai đã từng lạc giữa mùa khô đằng đẵng
Nghe cồn cào cơn khát bủa vây quanh.

Ai đã gặp rồi nhé xin đừng quên,
Một loài hoa rực lên trong sắc nắng
Tinh nghịch đùa vui khắp muôn nẻo
Vỡ tiếng cười từng giọt nước trong veo.

Người đi xa vẫn mãi trông theo,
Hoa gợi nhớ về miền sâu thẳm
Có một thời ai đã ước đã mơ
Có một thời say đắm đến không ngờ.

Rồi có khi trong bước chân phiêu lãng
Chợt gặp mình trong hoang dã sắc hoa
Giây phút nào cho lòng ai ấm lại
Để sắc vàng lấp lánh mãi nơi xa.





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét