Thứ Tư, 25 tháng 7, 2012

VÌ SAO EM BUỒN?


Có những nỗi buồn khóc không rơi nỗi lệ
Trái tim ngậm ngùi chìm dần giữa chơi vơi
Trời đất sụt sùi tiễn đưa điều không thể
Khi ngoài kia hạ đã cuối mùa rồi.

Thu sẽ về màu nắng có phai phôi 
Trời thủ đô vẫn xanh trong gió nhẹ
Đất âm thầm nghe nhịp tim rất khẽ
Có hay chăng xa xôi vẫn đang mùa?

Chuyện xưa nay đâu chỉ có được thua
Đâu chỉ có những gì đã nói
Điều ấp ủ còn nuôi trong mong đợi
Chẳng thành lời nên mưa nặng hạt hơn.

Yêu thương chi cho lắm dỗi hờn
Chờ đợi ai  trái tim thêm đau nhói
Giữa khoảng cách mãi là điều không nói
Nắng bên này có sưởi ấm bên mưa?

1 nhận xét:

  1. ĐÂU PHẢI NỖI BUỒN EM

    Anh biết em đâu vô cớ để buồn
    Trong cái nắng của mùa thu yên ả
    Trong cái gió cao nguyên gần mà lạ
    Phải chăng buồn ngày tháng nối đuôi nhau.

    Có những nụ cười neo theo ánh sao
    Chỉ lung linh chờ bình minh để tắt
    Có nỗi niềm rơi rơi cùng nước mắt
    Buồn nhẹ nhàng che trống trải chênh chao.

    Em gánh bao chuyện năm nảo, năm nào
    Dấu chân dẫm mòn lối về hiện tại
    Thả suy tư vào ngày mai khắc khoải
    Có không em, đáng để lệ rơi buồn.

    Arizona 6-8-2012

    Trả lờiXóa