Thứ Hai, 12 tháng 11, 2012

KHOẢNG LẶNG



Em ở nơi này không có mùa đông
Giữa nắng - mưa hai đầu là nỗi nhớ
Khúc giao mùa đất trời dường lắng lại
Chợt thấy mình đi lạc giữa mùa thu...

Bầu trời đêm gió nhẹ nhàng ru
Hương hoa sữa len theo từng ngõ phố
Xao xuyến bồi hồi, thầm thì khẽ gọi
Cứ như là hò hẹn buổi đầu tiên...

Sớm mai nào vừa gọi mặt trời lên
Đã ngỡ ngàng bông cúc quỳ mới nở
Ôi mùa thu nhuộm vàng hoa một thuở
Nắng mật ong sóng sánh men say

Giữ lại gì giữa mênh mông đến vậy 
Mà lời thơ cứ dang dở lưng chừng
Mình gặp mình sao mắt lại rưng rưng 
Ngàn câu hỏi xin gửi vào khoảng lặng...

3 nhận xét:

  1. GIỮA KHOẢNG LẶNG HAI NGƯỜI

    Em đi về nơi ấy chẳng mùa đông
    Cơn gió lạnh níu hàng me tiễn biệt
    Nắng rắc lên ti-gôn hồng da diết
    Kinh thành xưa đổ bóng xuống trầm tư.

    Em đi về nơi ấy chốn rừng xa
    Để khoảng lặng kéo dài thêm đêm vắng
    Con dế buồn rung giọt sương sóng sánh
    Soi tìm mơ rơi vãi những lối về.

    Hoa sữa chùng hương theo những đam mê
    Con đường quen dấu những chiều chờ đợi
    Tìm nhạc, thơ trên lá vàng, khoảng lặng
    Gói dạt dào trong thấp thoáng vô tư.

    Em bây giờ giữa mùa gió, mùa mưa?
    Có nghe khoảng lặng chứa đầy bão tố?
    Vẻ bình yên giấu nồng nàn thác đổ
    Giữ được hai người như mãi thuở đầu tiên?

    6-12-2012

    Trả lờiXóa
  2. Em
    Khoảng lặng mênh mông
    Anh
    Ồn ào đến tê người ngây dại
    Có phải vậy mà em gần lại
    Khơi bớt lửa hồng
    Cho hơi ấm quẩn quanh
    Xua cái lạnh vô tình
    Chung nỗi niềm xa vắng
    Không còn khoảng lặng hững hờ
    Vô tâm.

    Trả lờiXóa