Anh là biển khơi xa
Tình của biển mênh mông phẳng lặng
Không vỗ vào bờ nên nhịp sóng chênh chao
Bởi xa đất liền con sóng chẳng lao xao
Không bạc đầu reo vui cùng bờ cát
Không có hàng dương lặng nghe biển hát
Biển thắm xanh nỗi nhớ đến nao lòng
Mãi trầm tư cùng sắc biếc muôn trùng
Nghe hơi thở những con tàu vẫy gọi
Biển như thể ngàn năm vẫn đợi
Mang bình yên ấp ủ dưới tâm hồn
Biển khơi kia đâu chỉ rộng vô cùng
Trăng rọi xuống biển sâu dường vô tận
Muốn giấu kín thật nhiều khát vọng
Lắng sóng ngầm cuộn xoáy suốt tầng sâu!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét