Có bao giờ người tiếc nuối mùa thu
Muốn níu giữ một chút vàng của nắng
Muốn gửi gắm nỗi lòng trong cõi lặng
Lời thì thầm cùng ngọn gió như ru...
Có bao giờ người ước giữ mùa thu
Rồi ngập ngừng đưa tay không dám với
Cứ ngại ngùng những khát khao nông nổi
Dù cuối trời chỉ còn có hư vô!?
Là tự vấn mình lại như viết cho người, gửi về người... nhưng rồi chỉ giữ lại cho mình, âm thầm thế thôi. Một niềm riêng tới Thu lại tìm về... :)
Trả lờiXóaBài thơ như chút bâng khuâng, chút buồn man mác...
Cảm ơn Từ Nguyễn đã ghé thăm em và cảm nhận chút niềm riêng khi thu về...
Trả lờiXóa